CẤP CỨU (24/24):
02053.800.115

ĐIỆN THOẠI HỖ TRỢ :02053.870.039

THẦY THUỐC – NGƯỜI MẸ HIỀN CỦA NHÂN DÂN

Ngày 26 / 02 / 2024
|
Tin tức

Nghề y là một nghề thật đặc biệt và cao quý! Bởi sự sống của mỗi con người phụ thuộc rất nhiều vào cả sự tận tâm và tài đức của thầy thuốc. Khi người bệnh đứng trước ranh giới mong manh sinh – tử ấy, không ai khác mà chính những người thầy thuốc ở bên chăm sóc họ, cứu chữa, giúp họ giành giật mạng sống từ tay tử thần. Con người luôn là vốn quý nhất của xã hội, chính vì thế việc chăm sóc sức khỏe cho con người là thật sự cần thiết, luôn được quan tâm và đặt lên hàng đầu. Vì vậy, dù ở thời đại nào sứ mệnh cao cả mà thầy thuốc mang trong mình luôn luôn được xã hội tôn vinh.

Không phải tự nhiên mà người thầy thuốc lại được ví như tấm lòng của mẹ hiền. "Lương y như từ mẫu" là câu chúng ta thường nhắc tới bằng sự trân trọng của xã hội đối với người thầy thuốc. Với bệnh nhân thì sự tử tế của bác sĩ, điều dưỡng, hộ lý, của tất cả những ai đang làm việc trong ngành Y là món nợ ân tình. Một món nợ không thể trả được bằng tiền nhưng luôn canh cánh trong lòng những người bệnh và toàn xã hội bởi “Người ta trả tiền cho công sức của bác sỹ, còn sự tử tế của bác sỹ vẫn mãi là món nợ ân tình”.

Nghề nào cũng cần nêu cao đạo đức nghề nghiệp. Riêng với nghề y, đạo đức đóng vai trò quan trọng hàng đầu, bởi đây là nghề chữa bệnh cứu người. Đại danh y Lê Hữu Trác đã từng nói: “Đạo làm thuốc là một nhân thuật chuyên bảo vệ sinh mạng con người, (…) chỉ lấy việc cứu sống mạng người làm nhiệm vụ của mình, không nên cầu lợi kể công”. Chủ tịch Hồ Chí Minh dạy: “Lương y như từ mẫu”. 

Ngành Y là một ngành có liên quan trực tiếp đến sức khoẻ và tính mạng của con người. Đó là vốn quý nhất, nên đòi hỏi người làm việc trong ngành Y phải có phẩm chất đạo đức vị tha, đồng cảm, yêu thương con người, hết mình vì người bệnh… Theo Chủ tịch Hồ Chí Minh, “Người thầy thuốc chẳng những có nhiệm vụ cứu chữa bệnh tật mà còn phải nâng đỡ tinh thần những người ốm yếu” (Thư gửi Hội nghị Quân y tháng 3/1948). Vì vậy, người thầy thuốc không chỉ cần tài năng mà còn đòi hỏi khắt khe về đạo đức hành nghề, về sự hy sinh quên mình cho cộng đồng; cần có lý tưởng, tình yêu nghề nghiệp, để rồi sống chết với nghề. Đó cũng chính là thiên chức cao quý của người làm nghề y.

Những năm qua, cùng với ngành Y tế cả nước, Bệnh viện Đa khoa tỉnh Lạng Sơn đã và đang không ngừng nỗ lực để phát triển toàn diện về nhiều mặt, ứng dụng khoa học, công nghệ hiện đại, nâng cao chất lượng khám chữa bệnh, nhận được sự hài lòng và tin tưởng của nhân dân.

Không thể phủ nhận sự cống hiến, hi sinh của những người thầy thuốc trong suốt thời gian qua. Trong khi con người ta mệt mỏi, lo âu bệnh tật, có cả những vô vọng tưởng chừng như mất hết niềm tin vào cuộc sống thì lại nhận được ở các thầy thuốc một "điểm tựa", họ làm dịu lại những đớn đau, vơi bớt chông chênh, sợ hãi và thắp lên những hy vọng vào cuộc sống. Chữa bệnh là khoa học nhưng cũng là nghệ thuật bởi người thầy thuốc không chỉ cần giỏi về chuyên môn mà còn phải giàu y đức, dùng chính cái tâm của mình mới giúp người bệnh mau chóng vượt qua những giai đoạn khó khăn “Thuốc có thể chữa được các bệnh tật nhưng chỉ có những bác sĩ mới cứu được các bệnh nhân”.

Tiềm ẩn trong mỗi việc làm của các thầy thuốc là thông điệp hòa bình, là sự nhân nghĩa mà con người hướng tới. Bớt đi một nỗi đau là thêm một niềm vui; thêm một người khỏi bệnh là thêm vào cho cuộc sống một nụ cười. Hạnh phúc con người bình dị như thế, đâu chỉ có mỗi nhà cao cửa rộng, tiện nghi đắt tiền. Ý nghĩa đích thực của cuộc sống cũng nằm ở đây, dẫn truyền cho nhau lòng yêu thương, cảm hứng sống đẹp đẽ. Dường như trong trái tim mỗi thầy thuốc luôn thường trực điều đó bởi với họ, “Một cuộc đời luôn sống cho người khác mới là một cuộc đời đáng giá”.

Là con người không ai thoát khỏi quy luật sinh - lão - bệnh - tử. Ai cũng có lúc bị ốm đau. Trong bệnh tật, tâm trạng dễ phiền muộn, chán nản, nhất là với những người bị mắc phải các chứng bệnh hiểm nghèo. Lúc ấy, ngoài người thân ra thì chẳng có ai gần gũi người bệnh hơn các thầy thuốc cả. Các bác sĩ và nhân viên y tế chữa bệnh cho họ đâu chỉ bằng thuốc men, thiết bị chuyên dụng mà còn có cả lòng yêu thương, sự chia sẻ sâu sắc. Mỗi lời an ủi, từng câu động viên của thầy thuốc có thể giúp người bệnh khơi dậy niềm hy vọng, sống lạc quan hơn. Tình yêu cuộc sống sẽ thay thế cho sự bi lụy, sẽ giúp cho người bệnh có thêm bản lĩnh để chấp nhận và dũng cảm vượt qua hoàn cảnh.

Dịch bệnh này tạm ngưng rồi nhân loại lại phải đối mặt với dịch bệnh khác. Những thầy thuốc lại phải đối mặt với muôn vàn khó khăn, vất vả, căng thẳng, thách thức mới. Nhưng họ không bao giờ ngừng tin, ngừng hy vọng bởi đằng sau họ là sự sống của người bệnh, là niềm hạnh phúc của gia đình người bệnh. Họ vẫn luôn là những người truyền tình yêu cuộc sống cho tất cả mọi người.

Ai đã từng trải qua khoảnh khắc sinh - tử, chắc chắn sẽ không quên ơn người thầy thuốc. Những người mang áo Blouse ấy dù không hề quen biết, không phải người thân, ruột thịt nhưng lại giống như người mẹ hiền, cùng bệnh nhân vượt qua ranh giới sinh tử, cùng vượt qua những khoảnh khắc khó khăn, đau đớn nhất. Họ - những anh hùng áo trắng đã, đang và sẽ tiếp tục lặng lẽ cống hiến, hy sinh cho đất nước, cho đồng bào và cho cả nhân loại.

Ý kiến bạn đọc